Sunday 29 November 2015

AI DỪNG ĐƯỢC THỜI GIAN? Thơ: Ý Nga, Nửa Vầng Trăng, Hoàng Chương. Nhạc: Dân Chủ Ca 2-2-2015




 
Ý Nga xin phép và đa tạ Quý Tác Giả 
của những hình ảnh đã sưu tầm và chọn lọc cho trang thơ





Trang thơ hôm nay xin kèm theo 4 bản nhạc và video để Quý Vị xem và nghe nhạc


AI DỪNG ĐƯỢC THỜI GIAN?

Đồng hồ? Cũng chẳng thể dừng!
Thời gian cứ chạy thẳng thừng không ngưng
Cho dù bóng tối, sáng trưng
Không hề có chuyện ngập ngừng, dửng dưng
Cho dù trời đất không ưng
Thời gian chẳng đứng, không từng đợi ai.

Ý Nga, 2-2-2015
(Trích thi tp s xut bn: TRẦM TƯ MẶC TƯỞNG)







ĐỪNG ÍCH KỶ!

Một nốt nhạc đơn điệu
Không thể là nhạc hay
Như chân cần có tay
Mới làm nên kỳ diệu

Ý Nga, 2-2-2015
(Trích thi tp s xut bn: LÒNG NHÂN TỪ)













EM ƠI, EM À!

Bao công trình tuổi tên
Đã lưu lại hậu thế.
Hãy vươn tới, vươn lên
Trong kho tàng kiến thức.
 
Đường dài cần giữ sức
Đừng phi mãi như bay
Chớ cuốn vào guồng quay
Của tiền tài danh vọng!

Ý Nga, 2-2-2015
(Trích thi tp s xut bn: TỰ NHẮC)





SA MẠC CŨNG NỞ HOA







QUẢ

Thà thua trong chính nghĩa

Hơn thắng nhờ gian tà

Hậu quả đà manh nha

Mai sẽ thua… thành quả


Ý Nga, 2-2-2015
(Trích thi tp s xut bn: CHÂN NHƯ)













ĐỒNG BỆNH TƯƠNG LÂN!

Anh ho thì em mất ngủ
Em ho làm anh giật mình
Đêm dài cùng mang tội tình
Cảm này quả là thông cảm!

Ý Nga, 2-2-2015
(Trích thi tp s xut bn: KHAM NHẪN)





TAO NGỘ

Tình bằng hữu bấy năm ngờ ngợ
Đường trường xa hỏi nhớ nhau chăng?
Chia tay tươi tắn, trẻ măng
Mai kia tao ngộ hết răng, ai cười?

Ý Nga, 2-2-2015
(Trích thi tập sẽ xuất bản: LẠC QUAN)














SỢ GIÀ HẾT DUYÊN

Tuổi già, sức yếu đi đôi
Cả trăm nhỏng nhẻo lôi thôi kia, này
Tóc thưa nhường bệnh hoạn dày
Đêm đêm thức trắng nên ngày đen thui.

Tuy buồn, nhìn trẻ reo vui:
Tạm quên cay đắng, ngọt bùi góp chung

Ý Nga, 2-2-2015
(Trích thi tập sẽ xuất bản: LẠC QUAN)












BẠN SÀI GÒN!

Ba mươi sáu năm rồi, dài đăng đẳng
Tin hay chăng tình bằng hữu về đây?
Đường kim may bao kỷ niệm đong đầy
Từng mũi chỉ phân kỳ vừa kết nối.

Ý Nga, 2-2-2015
(Trích thi tp s xut bn: THƯƠNG NHỚ LẮM)
















THƯƠNG CHỊ!
*
Kính tặng chị NGUYỄN THỊ VINH
*
Xuân này em biết chị than buồn
Tết hỡi, xuân hời lệ lệ tuôn
Trống vắng một mình ôm quạnh quẽ
Thương chồng, thương nước. Thiết gì hơn!

Ý Nga, 2-2-2015
(Trích thi tp s xut bn: THƯƠNG NHỚ LẮM!)















CÙNG MỘT CỘI NGUỒN

Từng là “ma cũ” chính mi
Bây giờ bắt nạt, khinh khi người vào
Nay mai con cháu ngươi sao?
Làm đâu cho thoát lao đao với người?
Nhìn lên mới thấy bầu trời
Ngươi toàn nhìn xuống cả đời ra chi?
Người ta ăn hiếp người… gì
Sao mi người Việt hoài nghi người… mình

Ý Nga, 2-2-2015
(Trích thi tp s xut bn: LÒNG NHÂN TỪ)








KÍNH MỜI QUÝ ĐỘC GIẢ NGHE NHẠC 
PHỔ TỪ THƠ Ý NGA NHÉ

1
THƯƠNG CA

Sent: Sat, Mar 26, 2011 2:16 pm
Subject: GDVBDL Giới Thiệu Nhà Thơ Ý Nga - Master Lỗ Tri Thâm
Huynh đệ kính mến !
Hân hạnh giới thiệu cùng huynh đệ nhà thơ Ý Nga .
Ý Nga không những chỉ là nhà thơ cách mạng chống lại CS mà cũng là nhà thơ rất tình cảm, cái tình cảm cuả quê hương rất nhẹ nhàng qua bài thơ mang tên "Thương Ca", nhạc & trình bày Nhóm Dân Chủ Ca, do Lỗ Tri Thâm thực hiện…
Video #1
Huynh đệ lắng nghe những câu thơ ngọt ngào cuả tác giả ví dụ như:
“Như thương anh, tính khiêm nhường,
Nhẹ như vạt nắng, tan sương từ từ.”
Huynh đệ click vào link sẽ xem được .
Thân Kính và Cảm Ơn
 
NDT272K29

 
Thơ: Ý Nga,
Nhạc & trình bày: Dân Chủ Ca,
Họa: Hoàng Chương, Nửa Vầng Trăng
Video #2
 
Lý Bạch là ai?
Thôi Hộ người nào?
Mà em chỉ thích ngọt ngào ca dao
Câu ru chiều nảo, đêm nao
Phên thưa đón bóng trăng vào, võng đưa.
*
Vương Duy, Cư Dị thi ca
Điểm qua, nhắc đến, thật thà rằng… thua
Lời quê mộc mạc, hiền hòa
Bình dân, chất phác, quê mùa mà thương
Như thương anh, tính khiêm nhường,
Nhẹ như vạt nắng, tan sương từ từ.
Gần anh cả đời không… hư
Dù xa quê mấy cũng như vừa… rời
Đàn nhạn đẹp bay ngang trời,
Cần chi phải… hạc xa vời mới hay!
Mẹ Cha cho, đến đời này
Quê hương dù đắng, chua, cay cũng… thèm.
Anh là anh, em là em
Mai dù thị lực kèm nhèm cũng… ta.
Mặc ai vênh váo theo hùa
Việt Nam duy nhất, Thương Ca viết hoài!
 
Ý Nga, 17-11-2010.
 



 
HOÀNG CHƯƠNG
Cảm tác2010/11/24

Quê hương muôn thuở bên lòng
Thôi H
, Lý Bạch..Nguyễn Du...
Là những người đi qua
Là chứng tích tuyệt vời thi ca
Trước ánh đèn cổ ngử
Vỡ hoài những trang thư
Người xưa như hiển hiện
Một lầu đài sử thư
Nhưng bao giờ ngọt ngào 
bằng âm điệu ca dao
Mà mẹ ru ta trên võng
Từ thuở tuổi trong nôi
Nuôi lòng ta trìu mến
Theo suốt cả một đời
Tình yêu quê cha đất tổ.
Như cuốn rún cắt lìa từ bụng mẹ
Chôn dưới đất quê nhà
Là mầm sinh nhiều thế hệ
Một đất nước Việt Nam
Một đất nước nhận nhiều khổ lụy
Nhưng tình yêu cứ dàn trãi bao la
Dù có xa
Dù có đi đâu
Cũng luyến nhớ quê nhà
Nhớ bờ ao thửa ruộng
Nhớ câu hò đẩy đưa
Nhớ tiếng gà gáy trưa
Nhớ con trâu nghé ngọ
Nhớ bóng cây dừa
Nhớ câu ca vọng cổ
Nhớ những vầng trăng khuya
Nhớ tình nhau hò hẹn
Nhớ những lần môi trao
Quê hương luôn ngọt ngào
Có đắng chút lòng chia cắt
Nhưng không bao giờ nhạt phai

     Hoàng Chương
 




NỬA VẦNG TRĂNG 
cảm tác
 
Lý Bạch Là Ai?
 
Em hỏi: -Lý Bạch là ai?
Xin thưa: Lý Bạch, thiên tài của thơ.
Sống đời, bầu rượu túi thơ,
Lưu danh kim cổ, ai ngờ chết say... ! (*)
*
Và thêm: -Thôi Hộ biệt tài?
Khi yêu chàng chẳng đi sai tấc lòng.
Tài như Thôi Hộ đáng mong...
"Lưu danh thiên cổ" mấy dòng: Thất Ngôn...(*)
Tiết Thanh minh tại Lạc Dương,
Ông đi dạo mát thấy vườn đào hoa (*).
Miệng đang khát nước lại vừa
Nhẹ tay gõ cổng, hiện ra dáng nàng
Một thiếu nữ đẹp như trăng
Diễm kiều... e ấp, nép bên hoa đào.
Ngẩn ngơ, hồn lạc cõi nào?
Phải chăng ảo tưởng, hay là cõi tiên?
Năm sau cũng tiết Thanh Minh,
Chàng thăm chốn cũ: biệt tăm, then cài.
Bùi ngùi... đâu bóng trang đài?
Chàng đành để lại một bài thơ trao...
*
Lâu sau nữa, thăm vườn đào,
Chợt nghe tiếng khóc, trong đầu hoang mang
Một bô lão đến nói rằng:
 
-Kể từ Thôi Hộ trao nàng bài thơ
Con ta từ đó thẩn thờ,
Cả ngày buồn thảm, ngẩn ngơ tháng ngày.
Hồn con đã nhập thiên thai
Mới vừa tắt thở! U hoài thương ơi!”
 
Quỳ xuống chàng khóc hết lời,
Bỗng nàng tỉnh dậy…Họ rồi chung thân.
Hai người thành nghĩa tào khang,
Trăm năm se kết thiên đàng hưởng chung
 
NỬA VẦNG TRĂNG, 22-11-2010
_______
(*)
Tại sông Thái Trạch, huyện Đang Đồ, trong một đêm rằm,
Lý Bạch đang say trên bờ sông, thấy trăng in đáy nước
đẹp quá, liền nhảy xuống với bắt mà chết đuối.
Nơi đó có một cái đài, người sau đặt tên là Tróc nguyệt đài (Đài bắt trăng).
Chuyện này được Đỗ Phủ, Vương Định BảoHồng Dung Trai ghi lại.
 
(*)
Bản dịch của Tản Đà
Cửa đây năm ngoái cũng ngày này,
Má phấn, hoa đào ửng đỏ hây.
Má phấn giờ đâu, đâu vắng tá,
Hoa đào còn bỡn gió xuân đây.

Bản dịch của Trần Trọng Kim
Hôm nay năm ngoái, cửa sài,
Hoa đào ánh với mặt người đỏ tươi.
Mặt người chẳng biết đâu rồi,
Hoa đào còn đó vẫn cười gió đông.
 
(*) Đào hoa tức là hoa đào,.
(*) Chàng trai:Chỉ Thôi Hộ












2
KHỞI ĐẦU, CHẤM DỨT Ở ĐÂU?
 
Thơ: Ý Nga
Nhạc & trình bày: Nhóm Dân Chủ Ca
Kính mời Quý Vị vào thăm trang nhà danchuca.org qua “link” sau đây:
 
Đi đâu cũng chẳng về đâu
Ở đâu cũng thiếu ngọt ngào quê hương
Đi đâu cũng nhớ, cũng thương
Bụi tre, bó rạ, con đường làng xưa.
 
Mặt sông nghiêng bóng hàng dừa,
Lời ru võng mẹ giấc trưa dỗ dành…
Gánh Quê là gánh ân tình
Hai vai nặng trĩu vong linh dân lành.
 
Vì Dân, vì Nước, vì mình:
Máu oan đã giữ thái bình quê hương.
 *
Từ dân trong tay bạo cường
Về đâu cũng chỉ tang thương, u sầu!
Đàn con đi đẩu đi đâu?
Hiếu, trung ở tận đẩu đâu chưa về?
 
Ý Nga, 30-10-2011     



3
CỐ GẮNG LÊN!
Thơ, Nhạc Hướng Đạo
Thơ:  Ý Nga
Phổ nhạc & trình bày: NHÓM DÂN CHỦ CA
 

Đi trên đôi chân này,
Là bộ óc hăng say,
Coi thường đời riêng khổ
Nhẹ như áng mây bay.
 
Lo giúp người bất hạnh,
Dấn Thân vào Việc Chung,
Tìm mọi cách góp sức.
Sống tự tại ung dung.
 
Nhan sắc rồi cũng nhạt,
Danh lợi nào chẳng tàn?
Duy nét đẹp còn mãi:
Lòng son gửi thế gian!
 
Ý Nga, 31.7.2006.