Monday 31 August 2015

SAO EM NÓI TIẾNG VIỆT NAM? - thơ Ý Nga 2002-2007

Thơ Ý Nga

Ý Nga-1


SAO EM NÓI TIẾNG VIỆT NAM?

Quần dở… chứng; áo dở… lưng
Khoen đeo lủng-lẳng, tuổi chừng hai mươi
Trên tay thuốc lá, em cười,
Diễu cha, cợt mẹ bằng… lời Việt-Nam
Tội ta xấu-hổ, cúi gầm
Em ơi! Ta trách ta thầm đây em!

Ý Nga, 15.1.2002.


 

VẼ LẠI BỨC TRANH

Tay mẹ chùng chiếc rá
Vớt những áng bèo xanh
Con nhớ hoài màu lục
Trong nắng chiều vàng hanh.

Trông kìa bong bóng cá
Đớp bèo, bơi thật nhanh
Âm thanh theo tay Mẹ
Xào xạc đám lục bình.

Con nhớ hoài màu tím,
Và Mẹ hiền trong tranh
Hoa lục bình chừ hiếm
Như sức Mẹ mong manh.

Ao cá nhà dần mất,
Giặc cướp đất dân lành
Đời nghèo thêm chật vật
Còn chi sắc bèo xanh?

Mẹ ơi Mẹ! Ai đành!

Ý Nga, 2.7.2003.


 

GIỌT LỆ TÔI ƠI!

Thơ, người nằm võng giữa trưa
Ầu ơ cứ hát đong-đưa thả hồn
Suối tóc huyền, đẹp cô thôn
Võng đưa bao nhịp, lớn khôn đến giờ?
Chảy ra sông cả tuổi thơ
Sông thương đất Mẹ, sông mơ tuổi ngà
Mực trôi về tận trời xa
Lệ rơi hạt nặng!… Chiều tà bóng im…
Lệ em mà biết chỗ tìm
Về dòng sông Mẹ, trái tim ngọc ngà
Mực em mà biết mài ra
Thành dòng máu ấm chan-hòa niềm vui
Lệ ơi! Cứ chảy em chùi!
Mực ơi! Cứ viết ngọt bùi Việt Nam!

Ý Nga, 2.3.2002.


 

BÓNG XẾ! CHIỀU ƠI CHỚ VỘI NGHIÊNG!

Chiều nghiêng bóng xế. Ô kìa nắng!
Đang lặn dần theo những ráng vàng.
Ba Má lưng khòm, cong bóng dáng
Theo từng cơn bệnh, lắm hoang mang.

Bóng xế, chiều nghiêng, bóng vội vàng!
Con cầu Ba Má được an khang
Như bình minh nhé! Theo năm tháng
Tô điểm đời con được vững vàng.

Má hỡi, đợi con có Lối Về
Khải hoàn câu hát rộn tình Quê
Niềm vui chia sẻ cùng dân tộc
“Giấy” rách còn đây, vẫn giữ “Lề”!

Tim con cờ ủ theo hơi thở
Bất hiếu, con đi mãi đến giờ
Vẫn chửa ra gì cho rạng rỡ
Vẫn buồn “Quốc Quốc”, nhớ “Gia Gia”!

Chiều nghiêng bóng xế! Ba đừng vội
Đừng bỏ con đi… Thơ nghẹn lời
Lệ đã mặn lời con bối rối?
Chiều ơi! Bóng xế nghiêng thêm rồi!

Ý Nga, 17.2.2007.